Nghe thì hơi phũ chứ nói white ra suốt thời đi học chỉ nhằm thi, thi với thi. Lớn có kỳ thi của lớn, nhỏ có mẫu thi của nhỏ, nói đâu xa,...


*

*

Nghe thì hơi phũ chứ nói white ra suốt thời đến lớp chỉ nhằm thi, thi và thi.Lớn có kỳ thi của lớn, nhỏ tuổi có cái thi của nhỏ, nói đâu xa, từ dòng hồi nước đôi mắt còn lẫn cùng với nước mũi xụt xịt là đã buộc phải cùng bao nhiêu cô cậu nhỏ nhắn ngày đó lao đầu vào những kỳ thi của lớp mẫu mã giáo rồi, 1 trong những đó chán nản và tẻ nhạt độc nhất vô nhị là thi đem “Phiếu hoa hồng” dán lại sổ liên lạc mặt hàng tuần.Chả khái niệm được con đường lối giáo dục đào tạo có mục tiêu gì lúc mà bao nhiêu đấng nam giới lại bán cả đạo đức cùng nhân phương pháp chỉ để theo đuổi hồ hết thứ vớ vẩn đã được sắp xếp là hình tượng của mấy đứa phụ nữ như thế, sao ko đề xuất là hình trái bóng, hình song giày, hay chiếc vớ vẩn gì đại một số loại thế nhưng mà nó bớt cô gái tính 1 chút.Cái mẫu “Ý kiến phụ huynh” luôn luôn là chiếc dòng rất cảm hứng và ý nghĩa, thoải mái và tự nhiên ngẫm lại ko biết có lúc nào ngày đó người mẹ mình từng điền câu nào đại loại như:-“Gia đình đang cho con cháu úp đít lên giường vào buổi tối hôm qua, cảm ơn cô!”.Nhưng nếu đề nghị lựa chọn giữa đảm bảo an toàn quan điểm nam nhi, nói ko với bông hồng đàn bà tính và việc về nhà hàng tuần mẹ bảo đâu chuyển phiếu liên hệ coi, giời ơi là giời sao nhưng được có một phiếu, lại đây, úp đít lên giường, gấp……thì bản thân thề rằng mình đã phí 3 năm chủng loại giáo chỉ để luôn nghĩ trong đầu rằng:-“Sống vì bông hồng, sống do bông hồng!”.Lễ phép cùng với thầy cô, ko chọc phá bạn, ko nói chuyện, giờ đồng hồ ngủ trưa cần nằm ngủ dù rằng ko ý muốn ngủ……ko biết từ thời điểm nào nhân loại tuổi thơ chỉ quanh quẩn đâu đó một trong những nội quy nhàm chán, con bạn ta tự sống trong lớp vỏ giả sinh sản mà nền giáo dục đào tạo thành tích để ra.Chỉ gồm đúng 1 lần mình dám tự vùng lên vượt qua nó chính là giờ ra chơi hồi làm sao ko nhớ, nói cô Thanh – 1 trong 3 cô phụ trách lớp chủng loại giáo chú ý tròn tròn như Trư bát Giới.Đó là một lời dìm xét white ra trắng, đen ra đen của 1 cậu nhỏ bé ngây thơ vào sáng, ko hàm ý, ko ẩn dụ, nghe sao hiểu vậy cùng nó sẽ luôn luôn là 1 cái gì đó đúng giả dụ ko đột nhiên tụi nó mỉm cười phá lên hoàn thành rồi cô Thanh lại hỏi:-“Có gì zui zậy, kể mang đến cô nghe zới!”.Kết quả tiếp đến cũng chả rất cần phải kể, lũ các bạn rất là thật thà, vâng ngay thật tới từng đưa ra tiết, thậm chí tụi nó còn nhận mạnh rõ ràng là GIỐNG y sì TRƯ BÁT GIỚI thì mới chịu, bởi, trẻ em thật thà, giờ to rồi ko trách được.https://www.facebook.com/DanhChoNuCuoi/