Bây giờ chúng ta sắp bắt đầu, các bạn phải tham gia; khi bọn họ đến dứt câu chuyện, các bạn sẽ biết nhiều hơn những gì các bạn biết hiện nay về một kẻ rất độc ác, bé Quỷ. Nó là giữa những loại tệ hại nhất; tình thiệt, nó là một trong những con quỷ thực sự. Một ngày nọ, nó ngơi nghỉ trong trạng thái vui miệng tột độ bởi nó đã sáng tạo ra một dòng gương tất cả đặc tính là: rất nhiều điều xuất sắc đẹp được phản nghịch ánh trong những số ấy đều thu bé dại lại phần đông không còn gì.

Bạn đang xem: Bồi dưỡng học sinh giỏi toán đại số 7

Mặt khác, đông đảo điều xấu, tốt chẳng đáng gì lại trông rất nổi bật hẳn lên và trông tệ nhất. Phần đông phong cảnh đẹp nhất được bội phản ánh trong đó chẳng khác nào rau củ bina bị luộc chín, và đông đảo người tốt nhất trở cần gớm ghiếc, hoặc chúng ta lộn ngược, không có thân mình. Mặt họ méo mó đến tất yêu nhận ra, và thậm chí là nếu họ gồm một nốt tàn nhang, nó dường như lan rộng khắp mũi và miệng.

Con quỷ vô cùng hoan lạc về điều này. Nếu một ý nghĩ tốt lướt qua trung tâm trí của ngẫu nhiên ai, nó sẽ biến thành một thú vui toe toét cùng điều này khiến cho con quỷ thực sự cảm giác khoái trá. Vớ cả lũ học mang trong trường học tập của bé quỷ, vì chưng nó duy trì một trường học, lũ chúng đề cập lại rằng tất cả một phép lạ đã xảy ra: lần đầu tiên tiên đàn chúng có thể nhìn thấy thế giới và loài fan thực sự như vậy nào. Bọn chúng mang chiếc gương đi mọi nơi, cho đến khi sau cùng không còn một giang sơn hay một người nào trước đó chưa từng thấy dòng gương có tác dụng méo mó này.

Chúng thậm chí là còn mong mỏi bay lên thiên đường với nó để chế nhạo thiên thần; tuy nhiên càng cất cánh cao, nó càng mỉm cười toe toét, mang lại nỗi chúng phần lớn không thể giữ nó, và ở đầu cuối nó trượt ngoài tay bầy chúng và rơi xuống trái đất vỡ tung thành hàng nghìn triệu mảnh, sản phẩm tỷ mảnh. Ngay trong khi đó nó phá hoại các hơn lúc nào hết. Một trong những trong số số đông mảnh này sẽ không lớn bằng một hạt cát và các thứ này bay khắp nuốm gian, lọt được vào mắt phần nhiều người, với mắc kẹt ngơi nghỉ đó, làm biến dạng mọi máy họ nhìn thấy, hoặc khiến cho họ nhìn mọi thứ ko được ổn.

Từng hạt thủy tinh nhỏ tuổi nhất đều giữ nguyên quyền năng giống như quyền năng của tất cả chiếc gương.

Một số người thậm chí có một chút thủy tinh lọt được vào trái tim của họ, và điều đó thật là phệ khiếp, trái tim biến hóa một viên băng lạnh.

Một số mảnh tan vỡ lớn đến mức chúng được thực hiện cho ô cửa sổ, nhưng tránh việc nhìn vào bằng hữu thông qua những ô này. Những mảnh không giống được tạo thành kính đeo, và nó là một trong việc rất tồi tệ khi tín đồ ta đeo những chiếc kính này và phán xét ý nghĩa mọi sự việc.

Con quỷ xấu xa cười cho đến khi bụng nó muốn vỡ toang; giống như nó bị tức cười mỗi một khi nó làm điều phá phách. Nhưng một trong những mảnh vỡ lẽ này vẫn tồn tại lơ lửng trên nắm gian, và các bạn sẽ nghe được hầu như gì đã xẩy ra với chúng.

CÂU CHUYỆN THỨ HAI

VỀ MỘT CẬU BÉ VÀ MỘT CÔ BÉ

Trong một thị trấn lớn đông đúc hồ hết ngôi nhà cùng dân cư, nơi không tồn tại chỗ cho phần đông khu vườn. Cố vào đó, fan ta phải chấp nhận trồng hoa trong chậu. Trong những thị trấn này còn có hai đứa trẻ cố gắng có được thứ nào đó lớn rộng một bồn hoa cho một khu vườn.

Chúng chưa hẳn là các bạn em, nhưng mà trước giờ chúng rất quý quí nhau. Bố mẹ của bọn chúng sống đối diện nhau làm việc hai căn nhà áp mái. Mái ở trong phòng này vừa va mái ở trong phòng kia, chỉ cách tất cả cái máng xối nước mưa ngơi nghỉ giữa.

Mỗi một bên đều phải có một nóc hành lang cửa số nhỏ, với họ chỉ cần bước qua máng xối nhằm đi từ bỏ nhà bên đây sang nhà bên kia. Cha mẹ mỗi đứa đều có một ô hành lang cửa số lớn, ở kia họ trồng các loại thảo mộc vào chậu cùng một cây bông hồng nhỏ. Mỗi cây trong những hộp, và toàn bộ đều cải cách và phát triển xum xuê.

Sau đó thì xẩy ra việc bố mẹ chúng đặt các hộp bên trên máng xối, từ đơn vị này sang nhà khác, trông y như hai luống hoa. Mọi dây leo đậu rủ xuống bên rìa hộp, và những nhành hoa hồng vươn ra bò uốn quanh những cửa sổ.

Nó gần giống như một khải trả môn màu xanh lá cây lục. Những hộp thì cao, và trẻ nhỏ biết rằng bọn chúng không được trèo lên, nhưng chúng thường được phép đi vệ sinh dưới đông đảo gốc cây bông hồng, cùng ở đó bọn chúng đã bao hàm trò chơi hào hứng. Tất yếu vào ngày đông những thú vui đó sẽ chấm dứt .

Các cửa sổ thường bị sương muối bột bao phủ; sau đó đàn trẻ đang sưởi đông đảo miếng đồng trên bếp và dán lên trên đầy đủ tấm kính bị đóng góp băng, tạo nên thành phần nhiều lỗ nhỏ tuổi xinh xắn, càng tròn càng tốt. Tiếp theo sau đó, một bé mắt ngời sáng sẽ nhìn qua các lỗ này, mỗi cửa sổ, từng lỗ. Cậu bé nhỏ tên là Kay, và cô bé tên Gerda.

Vào mùa hè, chỉ một bước, chúng hoàn toàn có thể đi qua, chuyển động với nhau, mà lại trong mùa đông chúng phải đi xuống tất cả các cầu thang ở trong phòng này và buộc phải leo lên tất cả các ước thang trong phòng kia. Ngoài đường đã có các chiếc xe trượt tuyết.

‘Nhìn xem! Những nhỏ ong trắng đang tụm lại, ‘bà nội già nua nói.

‘Chúng cũng có thể có ong chúa à?’ cậu bé hỏi, vị cậu biết bao gồm một phụ nữ chúa trong số những nhỏ ong thực sự.

“Đúng vậy, bọn chúng có,” bà nội nói. ‘Nó cất cánh ở nơi bao gồm bày đông nhất. Nó gồm ngôi thứ cao nhất trong đàn chúng, cùng nó không lúc nào ở lại dưới mặt đất.

Nó lại bay lên bầu trời. Các đêm đông nó cất cánh trên những tuyến phố và chú ý vào phần nhiều cửa sổ, tiếp đến băng đóng trên phần đa tấm kính biến chuyển những hoa văn rất đẹp thiệt là đẹp.

“Đúng rồi! đàn cháu sẽ trông thấy rồi,” cả nhị đứa trẻ nói, và chúng biết đó là sự việc thật.

‘Bà Chúa tuyết có thể vào phía trên không?’ cô bé bỏng hỏi.

“Cứ nhằm bà ta đến,” cậu bé xíu nói, ” Tớ sẽ bỏ bà ta lên bếp, bà ta đang tan ra tại chổ.’

Nhưng bà nội vuốt tóc cậu nhỏ xíu và kể mang đến cậu nghe những chuyện hơn.

Vào buổi tối, lúc cậu nhỏ nhắn Kay trong nhà và đang ở trần, cậu rón nhón nhén lên trên mẫu ghế cạnh cửa ngõ sổ, với nhìn thoát khỏi cái lỗ nhỏ. Một vài đều bông tuyết rơi, và trong những bông tuyết này, cái lớn nhất, vẫn còn đấy trên cạnh của hộp cửa ngõ sổ. Nó to dần, phệ dần, cho đến khi nó đổi thay hình của một người phụ nữ, mang một loại áo lưới trắng xịn nhất, ngoài ra được làm bằng hàng triệu mảnh ngôi sao.

Xem thêm: Mua Sữa Rửa Mặt Cerave - Sữa Rửa Mặt Cerave 355Ml Giá Tốt Tháng 10, 2021

Bà ta rất rất đáng yêu, nhưng tín đồ toàn là băng tuyết che lánh, ngời sáng. Bà ta trông khôn xiết sống động, hai con mắt của bà ta sáng ngời như nhì ngôi sao, nhưng phần đông không gồm sự ngơi nghỉ, sự yên bình trong đó. Bà ta đồng ý chổ cửa sổ và đưa tay vẫy. Cậu bé sợ hãi với nhảy xuống ghế, và kế tiếp cậu tưởng đó là 1 con chim lớn bay qua cửa sổ.

Ngày tiếp đến, trời sáng sủa và gồm sương mù, rồi băng tung – và sẽ là mùa Xuân. Mặt trời ló dạng, cây xanh ban đầu đâm chồi. Những nhỏ én làm tổ của chúng, và hồ hết người bước đầu mở cửa sổ của họ. đều đứa trẻ lại ban đầu chơi trong vườn trên mái nhà đất của chúng. Hoa hồng lung linh nở vào ngày hè đó; cô nhỏ nhắn đã học một bài xích thánh ca, và trong các số ấy có nào đó nói về hoa hồng, khiến cô nghĩ đến điều nào đó của riêng rẽ mình. Cô sẽ hát điều ấy cho cậu bé bỏng nghe , và tiếp nối cậu hát điều đó cho cô nghe.

‘Nơi hồ hết bông hồng trang điểm đầy đủ máng hoa, Ở đó chúng con chào đón, Chúa Giêsu Hài Đồng!’

Những đứa trẻ nỗ lực tay nhau, hôn lên hầu như bông hồng với hân hoan trong tia nắng chói chang của Đức Chúa Trời, rỉ tai với chúng như thể Chúa Hài Đồng đang ở đó. Rất nhiều ngày hè đáng yêu làm sao! với thật là yêu thích biết bao lúc được ngồi bên dưới gốc các cây bông hồng tươi thắm, ngoài ra không khi nào mệt mỏi khi hoa nở.

Ngày nọ, Kay với Gerda đã xem một cuốn sách ảnh về những loài chim và động vật – lúc đồng hồ thời trang nhà bái vừa điểm năm giờ thì Kay nói,

‘Ôi, có nào đó đập vào tim anh, với anh thấy thứ gì đấy chui vào trong mắt! ‘

Cô nhỏ xíu vòng tay qua cổ cậu, cậu chớp mắt; không tìm kiếm thấy được gì.

“Anh nghĩ rằng nó đã biến chuyển mất,” cậu nói.

Nhưng nó dường như không biến mất. Đó là trong những những hạt chất liệu thủy tinh từ mẫu gương, cái gương thần. Các bạn hãy nhớ rằng cái gương khủng khiếp, trong đó tất cả những điều giỏi đẹp và béo múp được làm phản chiếu vào nó trở thành nhỏ dại và vô nghĩa, trong những khi những điều hung được phóng đại, và đầy đủ lỗi lầm trở nên rất rõ ràng.

‘Tại sao em khóc?’ cậu ta hỏi; ‘nó tạo cho em trông xấu xí; cùng với anh không có vấn đề gì.

Thật gớm khủng! ‘ Kay đùng một cái la lên; ‘có một nhỏ sâu vào bông hồng, cùng nó hơi uốn éo; cuối cùng, chúng là đều bông hồng xứng đáng kinh tởm, chúng đang to lên trong số những chiếc hộp! ‘ cậu ta đá vào loại hộp cùng làm cành hoa hồng gãy có tác dụng đôi.

‘Anh đang làm những gì vậy, Kay?’ cô nhỏ bé khóc. Nhận ra cô nhỏ bé hốt hoảng, cậu ta ngắt một bông hồng khác, và tiếp đến chạy vào hành lang cửa số của riêng biệt mình, bỏ cô nhỏ nhắn Gerda nồng hậu lại một mình một mình.

Lần khác, lúc cô kéo ra tập sách ảnh , Kay nói nó giống trẻ con mặc áo xống dài luộm thuộm. Lúc bà của Kay kể cho cái đó nghe đông đảo câu chuyện, cậu luôn có mặt nhưng–, nếu cậu có thể xoay sở được, cậu ham mê ngồi phía đằng sau ghế của bà, đem đeo kính của bà và nhái theo bà. Cậu ta nhái hết sức giống làm cho mọi người phải tức cười.

Cậu đã sớm hoàn toàn có thể bắt chước đầy đủ người trên phố phố; cậu ta hoàn toàn có thể chế giễu tất cả các điểm sáng và thảm bại của họ. “Nó sẽ biến một người thông minh,” Mọi người nói. Nhưng toàn bộ chỉ là vì một chút thủy tinh trong trái tim cậu, một chút thủy tinh vào mắt, với nó khiến cho cậu ta trêu chọc Gerda bé bỏng nhỏ, người đã mất lòng bởi vì cậu ta. Hiện thời cậu ta chơi những trò nghịch khá khác nhau; cậu ấy dường như đã già dặn hơn. Một ngày đông, khi tuyết rơi nhanh, cậu đã mang 1 kính lúp; cậu chìa đuôi chiếc áo khóa ngoài màu lam của bản thân ra với để phần đông tuyết rơi trên đó.

‘Bây giờ đồng hồ hãy xem qua kính, Gerda!’ cậu ta nói; mỗi bông tuyết được phóng béo ra cùng trông giống hệt như một bông hoa đáng yêu, hoặc một ngôi sao 5 cánh bén nhọn.

‘Em tất cả thấy chúng được thiết kế khéo léo thế nào không?’ Kay nói. ‘Thú vị hơn nhiều so với ngắm hoa thật. Và không có một không nên sót làm sao trong chúng; chúng tuyệt vời nhất nếu như chúng không rã chảy. ‘

Ngay sau đó, Kay lộ diện với đôi căng thẳng tay dày cộm, trên sống lưng mang một loại xe trượt. Cậu ấy hét ngay lập tức vào tai Gerda, ‘Tớ lái xe tới khu vực quảng trường to chổ bọn con trai đùa đây! ‘ với cậu bỏ đi.

Trong quảng trường lớn, đông đảo đứa gan dạ hơn hay buộc các cái xe trượt tuyết nhỏ của nó vào xe trang trại để trượt một quảng con đường dài theo phong thái đó. Họ đùa không ngớt vui vẻ. Cho đến giữa chừng, một mẫu xe trượt béo xuất hiện; loại xe sơn màu sắc trắng, tín đồ ngồi trên xe khoác một loại áo choàng lông trắng và đội mũ lưỡi trai. Xe cộ trượt hai lần xung quanh quảng trường, với Kay mau lẹ buộc loại xe trượt của bản thân vào phía sau. Kế tiếp họ tách khỏi, đi cấp tốc hơn, nhanh hơn, vào tuyến phố tiếp theo. Người điều khiển xe trở về và gật đầu đồng ý với Kay một cách thân thiện nhất, như thể họ đã có lần quen biết nhau.

Mỗi khi Kay muốn buông xe cộ trượt, người đó lại lắc đầu, và Kay lại để nguyên như vậy, rồi họ lái xe ngay lập tức qua cổng thị trấn. Sau đó, tuyết bước đầu rơi rậm rạp đến nỗi cậu không thể bắt gặp cánh tay phía trước lúc họ lao theo. Cậu ta toá dây và cố gắng rời vứt chiếc xe cộ trượt lớn, nhưng vô ích, dòng xe trượt bé dại của cậu ta lao vượt nhanh, ào ạt, nhanh hơn hết gió. Cậu hét to, nhưng không có bất kì ai nghe thấy cậu ta, và loại xe trượt chiếu qua tuyết rơi. Càng cơ hội càng sum sê như thể họ vẫn nhảy qua các rào cảng cùng hố mương.

Kay vô cùng sợ hãi, và cậu hy vọng đọc lời mong nguyện, tuy vậy cậu chỉ rất có thể nhớ các bảng cửu chương.

Những bông tuyết ngày một lớn hơn, cho đến cuối cùng chúng trông giống như con gà trắng lớn. Vớ cả lũ cùng một lúc khiêu vũ về một phía, cái xe trượt lớn dừng lại và người lái xe xe đứng dậy, áo khoác và mũ lưỡi trai chìm ngập trong tuyết. Đó là một quý cô cao lớn, tất cả đều tỏa ánh sáng trắng, đó chính là Bà Chúa Tuyết.

“Chúng ta thuộc đi cùng với một tốc độ khá,” bà ta nói; nhưng mà nó đầy đủ lạnh để giết chết tín đồ ; hãy chui vào trong áo khoác bên ngoài da gấu của ta. ‘

Chính bà đưa Kay vào xe trượt, quấn cậu trong bộ lông thú của mình, với Kay cảm xúc như đang chìm vào mẫu xe trượt tuyết.

‘Ngươi vẫn lạnh?’ Bà ta hỏi, và bà hôn lên trán cậu ta.

Ặc! nó lạnh hơn hết băng, nó xuyên trái tim của cậu ấy, vốn đã đóng băng hơn phân nửa; cậu ta cảm thấy như thể cậu ấy chuẩn bị chết, tuy nhiên chỉ trong giây lát, kế tiếp nó dường như đã có tác dụng cậu ta khỏe hơn; cậu không còn cảm thấy lạnh nữa.

‘Xe trượt của tôi! hãy nhớ là xe trượt của tôi! ‘ hiện thời Kay chỉ ghi nhớ tới nó; nó buộc vào trong số những con kê trắng bay theo sau họ. Nữ hoàng Tuyết hôn cậu một đợt nữa, và sau đó cậu ấy quên toàn bộ về Gerda bé nhỏ, bà nội, và tất cả những bạn khác làm việc nhà.

“Bây giờ ta ko được hôn đơn vị ngươi nữa,” Bà ta nói, “hoặc ta hôn công ty ngươi đến chết mất!”

Kay quan sát bà ấy, bà ấy thiệt xinh đẹp; một khuôn mặt hợp lý hơn, dễ thương hơn Kay tưởng tượng. Bà ấy hiện giờ dường như không được gia công bằng đá, y hệt như lúc bà ta ngoài cửa sổ khi bà vẫy tay cùng với Kay. Trong đôi mắt Kay, bà ấy khá hoàn hảo, cùng cậu không hại bà chút nào; Kay nói cùng với bà ta rằng cậu hoàn toàn có thể làm tính nhẩm, xa như phân số, với rằng cậu ta biết số dặm vuông và con số cư dân của khu đất nước. Bà ấy luôn luôn luôn mỉm cười với cậu ta, và sau đó Kay cho là cậu chắc chắn là không biết đủ, với cậu ta quan sát lên bầu trời rộng lớn, địa điểm họ bay lên rất cao hơn và cao hơn nữa khi bà ấy bay cùng cậu bên trên một đám mây đen, vào khi cơn sốt nổi lên bao bọc họ, gió văng vẳng bên tai chúng ta như những phiên bản nhạc xưa lừng lẫy giờ tăm.

Họ bay qua rừng với hồ, qua hải dương và hải đảo; gió giá buốt rít bên dưới, sói tru, quạ đen cất cánh gào thét bên trên nền tuyết che lánh, tuy nhiên ở bên trên cao, phương diện trăng chiếu sáng tỏ tường – Kay chú ý nó suốt đều đêm đông dài đằng đẵng. Ban ngày cậu ta ngủ dưới chân Bà Chúa tuyết.